WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...

WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...
(Nơi chứa đầy tâm trạng...)

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009

Ghé nhà và tâm sự...


Đã lâu rồi mình mới lại có thời gian thảnh thơi mà ghé nhà đễ viết nhật kí lại.
Mùa này mọi người đều có những kế hoạch riêng,những công việc riêng...Đôi khi chúng ta bắt gặp một khoãng khắc kì lạ và rồi chỉ biết ngẫn ngơ mà tận hưởng giây phút kì lạ ấy...Với tôi đôi khi thả hồn phiêu đi cũng thật tuyệt,bạn đã từng trãi qua cái cảm giác ấy chưa?
Dạo gần đây mình cứ thấy cái cảm giác cô đơn dài dằn dặt mỗi khi mình lên lớp.Có phải cứ hễ là dân TP thì những người không phải đông hơn sẽ ko chơi với mình,hay còn lý do gì khác nhỉ.Mình bay giờ cô đơn lắm,ít người nào chịu ngồi nghe mình chia sẽ và hiểu cho mình...
Bạn sẽ như thế nào khi nhiệt huyết của mình bị tiêu tan đi hết,mình vừa bị mất chức vụ trong đoàn,thật là một cảm giác thật khó tả khi mình bị "lột lon" ngay khi mình đang mang cái áo Đoàn trên mình,thật tình là sau khi biết kết quả bầu tín nhiệm xong,mình có cái nhìn hoàn toàn khác về lớp,mặc dù trước đó mình đã làm việc hết mình,năng nổ lắm nhưng rốt cuộc mình vẫn không thể có được cái cảm tình của phần đa số đông trong cái lớp ấy.Sau khi mình nghe kết quả xong,mình thật sự bị sốc nặng và thật tình mà nói mình chỉ muốn xé bỏ cái áo mình đang mặc ra và bước ra đi về ngay.Thế nhưng cái tôi của mình không cho phép mình làm điều đó.Có lẽ mình đã sai ở một chổ nào đó chăng? Hay tại mình chưa thật sự hiểu mình ko phải là dạng người giống như họ? Thật là buồn khi mình thất bại...
Dạo này lại sắp thi cử tới nơi ròi,hi vọng với những cố gắng của mình thì kết quả học tập sẽ khá hơn,mọi chuyện sẽ tốt hơn và biết đâu năm sau ta lại trở về vị trí cũ...