WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...

WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...
(Nơi chứa đầy tâm trạng...)

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Bước đi và không bao giờ còn có thể trở lại...

Cuộc sống đôi khi không yên bình như cái vẻ bề ngoài vốn có của nó...Trước đây tôi từng nghĩ như vậy về cuộc sống, nhưng sau cái đêm thứ 4 tuần trước thì giờ đây cuộc đời tôi đã như chuyển thành một cuộc đời khác. Sau cú shock tinh thần tôi đã chấp nhận một đề nghị mà trước đó tôi đã từ chối 3 lần...Một công việc nhưng không phải công việc, một cuộc sống khác bên cạnh cuộc sống cũ, một con người khác khi đêm về bên cạnh con người cũ buổi sớm mai...Chỉ mới trong 3 ngày công việc mà cứ như 3tháng.Áp lực công việc làm trí óc căng như dây đàn. Không thể ghi ra công việc đó là gì vì mức độ kín đáo là tuyệt đối, ngay cả gia đình cũng không hề biết tôi làm việc này...Do trong đây không ai biết và cũng không nói ra nên không sợ vi phạm hợp đồng...Nhưng dù sao đây cũng là một cách tốt để quên đi một con người đã ra đi khỏi cuộc đời và tự tay siết cổ một con người khác trong tôi... Bản chất công việc cũng không có gì là "sạch sẽ" khi lúc nào bên mình cũng có một "ống khạc kẹo đồng" với 2 cục "kẹo" một cho công việc và một cho...bản thân. Đôi khi đi một nơi xa rồi lại về ngay trong đêm...CƠ thể cũng bắt đầu wen với công việc, buổi đầu tiên bị 1 vết thương trên mặt, nhưng medicare đã tẩy sạch sẽ mọi dấu tích...Rồi tôi sẽ còn kể nhiều về chuyện tôi đã làm... Black Water là 1 "ngôi nhà" thứ hai của tôi...

Một đời yêu em...

Anh sẽ yêu em trọn một đời.

Yêu như ngày đầu đôi ta chung lối.

Gom mây trời may em áo mới, tô nắng hồng cho má em tươi.

Ngắm sao trời em nhớ anh thôi…

Anh hứa yêu em trọn một đời.

Dấu cách xa nghìn sương đêm giăng trắng.

Như chim trời anh đi xa vắng, em có thành sao sáng yêu đương.

Xin lá rừng khép nép vai anh…

Anh sẽ yêu em suốt một đời…Anh hứa yêu em suốt cả đời…

Yêu như trăng vàng yêu đêm trần giang

Trông như đôi tinh cầu đang ngời sáng giữa canh thâu

Em chỉ xin anh mỗi một điều…Yêu em như trời xanh yêu mây trắng…

Nên cho dù đôi khi bối rối, xin chớ đặt câu trách lên môi.

Anh nhé mình yêu mãi nhau thôi…

Chưa đặt tên cho một chuyện tình

Cho mai sau đời đem rao đem bán

Gom mây trời anh may áo trắng…Chua chát liệm cho tiếng yêu đương…

Muốn em còn nguyên tiếng băng trinh

Anh để tang cho một chuyện tình

Mong em như hạt sương tan trên lá

Mong manh loài hoa tươi sắc máu

Hoa chớm nở trong sáng tinh mơ, hoa cúi đầu trong tối bơ vơ.

Em chết trong anh suốt một đời, nên ngất ngư câu hát nữa vời.

Em ơi đem rồi không gian lạnh câm, anh say bên dương cầm

Mơ hồ tiếng hát Trương Chi…

Em biết khi anh giận chuyện gì

Nhân giang xa vời, sao băng tâm tối.

Sao ân tình ra đi không nói, anh trách mình anh trách anh thôi…

Cay đắng nào thiêu cháy con tim…

EM biết không em? Chỉ một lời…

Em giết anh khi mới…nữa đời…