WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...

WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...
(Nơi chứa đầy tâm trạng...)

Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2010

Như chưa từng quen...

Khi gặp 1 người quen cũ, bạn sẽ làm gì? Một nụ cười, một lời chào hay đơn giản chỉ là nhìn nhau để bên kia biết mình nhận ra họ... Sáng nay tôi gặp lại người quen cũ nhưng những cái ở trên đây đã không diễn ra! TẠi sao? Không biết, lúc đó đang gọi đt nên ko chú ý mấy,tới hồi đi vòng lại mới nhận ra. Đang nói chuyện vui vẻ thì chuyển sắc, tôi đi lượt qua nhưng cũng đủ thời gian nhận ra có người nhận ra sự có mặt của mình. Tại sao nhỉ, đã chấm dứt rồi thì có gì mà như thế? Cứ xem như chưa từng quen,như 2 ng xa lạ như tôi có lẽ sẽ ko có cái sắc mặt ấy, nó thừ thừ ra trông rất lạ khi đi kèm với ánh mắt lạnh lùng hôm nào! Nhưng có lạ thì đã sao, giờ đây không còn quan trọng nữa. "Công việc" mới làm tôi giờ thấy con người giờ đây cũng chỉ là " công cụ" mà thôi. Tình yêu bây giờ trong mắt thật phù phiếm, đánh mất đi cái tin tưởng vào 1 con người rồi, mọi thứ bây giờ thật đơn giản là "one shall stand, one shall fall". Lần thứ 2 gặp đối diện nhau trên 1 con đường, thấy nhưng đã sao? Có quen ko để hướng cái nhìn đến, tôi cho rằng ko! Người không quen bạn nhìn thế nào, có khi là không nhìn đến...Những lời hồi trước nói giờ không còn nhớ ý nghĩa nữa. Giờ đang bắt đầu 1 mối quan hệ mới nhưng cũng chỉ là đk cần cho một "cuộc sống bình thường" mà thôi nhưng xem lại trước đó thấy bản thân thật nực cười...Tình yêu ư!? Tình yêu thì rốt cuộc cũng ko thể chịu nỗi 1 phát đạn...Như chưa từng quen là câu nói tốt nhất mà tôi có thể nói ra...Xa lạ thật vì cả hai đã thay đổi và tôi giờ đây đã ko còn là tôi ngày hôm qua...
"Quỷ dữ nơi thiên đường"...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét