WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...

WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...
(Nơi chứa đầy tâm trạng...)

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2010

Ngày đầu năm với nỗi buồn lặng lẽ...


"Em chỉ xem anh là bạn"...Đó là câu nói được nói ra từ đôi môi của người con gái ngồi cạnh tôi. Khi nghe câu nói ấy thì bao nhiêu sự vui vẻ,hóm hình trước đó vụt tắt ngay trên gương mặt mình.Dù đã nghĩ tới điều đó vạn lần nhưng thực tâm mình vẫn cố không muốn tin vào điều ấy.Tất cả những gì đã qua giờ trở thành một cơn mơ,tất cả cảm xúc đi qua giờ thoáng qua như làn gió...Phải chăng người ta dễ dàng thay đổi đến thế? Phải chăng tất cả chỉ là một trò chơi như trò chơi hồi xưa của con nít hay sao? Phải chăng tất cả chỉ là những sự mơ mộng hảo huyền về một thứ được gọi là "hạnh phúc" hay sao? Tôi không biết diễn tả thế nào về tâm trạng hiện tại của chính mình,có cái gì đó trống rỗng,nặng lòng,dày xe trong tâm cang...Tự hứa với lòng từ nay không để cảm xúc chi phối nữa,một người sống vì lý như mình chỉ một phút để tình cảm chi phối đã ra thế này.Chỉ có một chút thôi đã gần như làm mình mất đi phương hướng,mất đi nhận định...Rồi mai sẽ tốt hơn,sẽ là một con người hoàn toàn khác,có thể sẽ "thép" hơn trước, tạm thời bây giờ tâm trạng còn rất rối đễ biết được mình sẽ thế nào... Thật đau lòng khi tình cảm mà cứ như là một trò đùa,đùa với tình cảm sẽ bị đau vì tình cảm...Đó là điều bây giờ mình mới nhận ra...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét