WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...

WAR...WITH ME,WAR NEVER CHANGE...
(Nơi chứa đầy tâm trạng...)

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

Sự bộc phát sau sự dồn nén...


Đêm qua là một đêm không hề dễ dàng đối với mình.Mặc dù đã tự nhũ sẽ quên đi nhưng rồi nhắm mắt lại thì hình ảnh của cô ấy lại hiện ra,thật rõ ràng như đang đứng trước mặt mình. Giá như đó là một giấc mơ,mình sẽ mong tỉnh dậy thật nhanh đễ thoát ra khỏi sự dày vò này...Nhắm mắt lại cố ngủ thì từng giọt nước mắt hiếm hoi cứ khẽ chảy ra,trong chốc lát đã làm hai mắt mình ướt đi. Nằm trằng trọc rồi bật dậy,bước ra ngoài sân và ngồi khóc một mình...Chưa bao giờ tâm trạng bị dồn nén lại bộc phát như đêm qua,có lẽ vì mình đã đặt quá nhiều tình cảm vào lần này.Đễ yêu một lần thật sự khó đến thế sao? Hôm nay thi thoảng mới đăng nhập lên yahoo đễ xem em có online hay ko thì thấy ko,có lẽ e đã off với mình chăng? Càng tốt vì gặp e mình lại ko bít phải nói gì, cố gắng nói ra những lời cay đắng cũng chỉ đễ e ko bận tâm thêm nữa về mình...Đêm nay mặc dù hơi buồn nhưng mình vẫn quyết định đi ra đường thoát khỏi cái không khí ngột ngạt ở nhà,cái không khí dễ làm người ta phải nghĩ quẩn. Vừa đi xa ra ngoài là siết ga chạy nhanh xé gió,đã lâu rồi mình mới lại chạy D.R.A.G và Drift như hồi trước. Lần này chạy hết cây cầu Phú Mỹ "kỉ niệm" đầy ấp rồi đi thẳng qua quận 2, chạy như điên mà may không bị nổ lớp xe...Có lẽ việc này đã làm mình nguôi đi phần nào sự nặng nề trong lòng. Thứ 2 sắp tới rồi, chỉ còn cách một ngày nữa là phải đối mặt với em,làm sao tránh được khi mà học chung 1 khoa và còn chung 1 lớp thống kê. Cũng may là ko chỉ có 1 mình mình học môn nay,vài người bạn cùng chung,ko lo fải tìm nhóm thảo luận...Đã qua dần những ngày mềm yếu, giờ ko thể sống như thế. Phải tập trung vào cái khác hơn là tìm một ai, vùi đầu vào học cũng là một cách tốt...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét